tại sao
ta vẫn còn
nắm lá thư
nắm vạt áo
nắm những ngày ta cùng nhau đi dạo
bên bờ hồ
quanh chân núi
lạnh làm sao!
gió thì thổi
nước thì chảy
hoa thì trôi
mặt trời như gần lại
người thì đã đi rồi
tự bao giờ
tại sao ta còn ở
bên bờ hồ
quanh chân núi
nắm níu...
nắm lá thư
nắm vạt áo
nắm những ngày ta cùng nhau đi dạo
bên bờ hồ
quanh chân núi
lạnh làm sao!
gió thì thổi
nước thì chảy
hoa thì trôi
mặt trời như gần lại
người thì đã đi rồi
tự bao giờ
tại sao ta còn ở
bên bờ hồ
quanh chân núi
nắm níu...
dầu chỉ là
vốc nước chảy hoa trôi...
Bài thơ này mình làm vào mùa hè năm 2023, khi trong lòng yếu đuối và mình nhớ về BCG - người đã hướng dẫn và nâng đỡ mình rất nhiều trong cuộc đời này. Dù biết chuyện vô thường ở đời là chuyện tất yếu, nhưng mình đã không thể nào mà không cảm thấy bàng hoàng và lạc lõng. Từ nay mình trơ trọi thật rồi.
Mình đã khóc rất nhiều, đến nỗi phải thuê phòng ở một mình để có thể tự do mà khóc.
Nhận xét